Linkin park là thân tượng
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_icon_mini_portalTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Tình hình là không có gì hót hết nház =))=))=))=))=))=))=))=))=))=))
Top posters
•Anh Ty
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
Mèo ĐôRê
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
•Anh G'z
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
•Anh Goo
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
•Anh Ponz
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
•Anh Ku
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
Anh Nike
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
•Anh Bú
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
Chị Pong
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
•Anh Helz
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_leftĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) I_voting_barĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Poll_right 
Linkin Park
Latest topics
» Tổng đài tư vấn hướng nghiệp việc làm thanh niên mywork.vn
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:49 am by nguyenhoahanam

» Tổng đài tư vấn hướng nghiệp việc làm thanh niên mywork.vn
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:47 am by nguyenhoahanam

» Kinh nghiệm dành cho ứng viên đang tìm việc
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeWed Apr 11, 2012 2:27 pm by nguyenhoahanam

» Bài dự thi Miss 4rum lần 1 của Tiny
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeTue Apr 10, 2012 8:24 pm by •Anh PaTèo

» Na chém gió @@!
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeSun Apr 08, 2012 9:59 pm by •Anh Ty

» Thành Viên Ghi Danh Tại Đây
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeSat Apr 07, 2012 12:55 pm by highbaby1994

» Hình Off Fam ngày 23/03/2012
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeTue Apr 03, 2012 1:37 pm by •Anh Ty

» Người Số Một - Karik
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeSat Mar 31, 2012 4:35 pm by •Anh Ponz

» Suy Sup - karik
ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeSat Mar 31, 2012 4:24 pm by •Anh Ponz

October 2024
MonTueWedThuFriSatSun
 123456
78910111213
14151617181920
21222324252627
28293031   
CalendarCalendar
Thống Kê
Hiện có 26 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 26 Khách viếng thăm

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 87 người, vào ngày Sun Oct 06, 2024 1:43 am

Share | 
 

 ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
•Anh Đại
Member
Member
•Anh Đại

Tổng số bài gửi : 20
Độ Nổi Tiếng : 4746
Join date : 18/12/2011
Age : 32
Đến từ : Đà Lạt City

ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Empty
Bài gửiTiêu đề: ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT)   ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeTue Dec 20, 2011 12:22 pm

Continue...
- Tụi mày không sao là tốt rồi
Nhìn nó lúc này tàn tạ và tôi thương nó lắm, nhưng tôi hok thể tiếp xúc với nó được. Bỗng thằng Tin kéo tôi lại và nó nói trước :
- D, sao mày ngu vậy? sao lại đỡ cho bọn tao ? lỡ mày có chuyện gì thì sao ? hả D?
- D có sao hok ? - tôi tiếp lời nhưng cũng hok biết nói gì hơn ngoài câu đó
- 2 người không sao là đc rồi mà - nhỏ nói với giọng yếu ớt
Vừa nói xong thì máu ở miệng nhỏ chảy ra và nhỏ ngất đi ! Lúc đó tôi lo quá liền chạy lại gạt tay thằng Tuấn và bế nhỏ ra xe của mấy đứa chờ sẳn để chở nhỏ đi bệnh viên. Tới bệnh viện nhỏ nằm trong phòng hồi sức cấp cứu. Thấy bác sĩ ra chúng tôi vội chạy lại hỏi :
- BS ơi ! nó có bị sao hok? nghiêm trọng hok?
- BS ơi ! cháu xin bác đừng để nó bị sao - con Thảo nói trong giọng nghèn nghẹn
Bác im lặng một hồi lâu rồi trả lời :
- Nó đã bị bệnh tim gần giai đoạn cuối rồi, vừa mới bị chấn thương mạnh, sao các cháu để nó bị chấn động mạnh nữa ! Bác e.... THôi các cháu gọi điện cho người nhà lên nhanh đi
Chúng tôi chưa kịp nói gì thì ông ấy đi vào trong với vẻ mặt rất lo lắng cho con nhóc đó, giống như con nhóc đó đã quen thuộc với ông ấy rồi.
- BỆNH TIM??? - cả đám ngạc nhiên và chính tôi cũng ngạc nhiên hok kém
Tôi chỉ thấy thằng Tuấn ngồi yên. Chắc rằng nó đã biết trước, nhưng tại sao con nhóc đó giấu làm gì? giờ cả đám thấy thương cho nó quá. Bỗng :
- Chị tao đâu? chị tao sao rồi? chị tao đâu? sao tụi mày đứa nào cũng máu me tùm lum vậy? trời ơi chị tao đâu? - thằng V.A hớt hoảng chạy vào
- Con D đâu? tụi mày sao vậy? nó đâu rồi - đến thằng Tin thốt lên
Cả đám đứa nào cũng im lặng, cúi đầu xuống ! Lúc đó thằng V.A rút đt ra gọi cho ba mẹ con nhóc. Lúc sau thì 2 người đó tới :
- Tuấn ! Thảo ! bé na nhà cô làm sao?? làm sao???
- bọn cháu xin lỗi,tại bọn cháu - con Thảo nấc lên
" Ai là người nhà của bệnh nhân B.Đ.M.Duyên? "
- Tôi đây, con tôi có sao hok bác Sĩ? - mẹ con nhóc HQ hớt hoảng
- Chị Long àh? con bé hiện đang hôn mê, có biểu hiện phù não, chúng tôi đang theo dõi, mong chị bình tĩnh - Cô BÁc sĩ đó ra nói
- Không ! con tôi hok bị sao hết, xin các bác sĩ hết lòng - nói rồi bà quỵu xuống đất
- Mong các bác sĩ cứu giúp cháu - người đàn ông kia lên tiếng, hok giấu nỗi sự lo lắng
Nói rồi, 2 ông bà quay lại ghế ngồi, mẹ nhỏ thì không ngừng khóc, còn người đàn ông kia thì vẻ mặt rất lo sợ. Bà kêu thằng Tuấn lại và hỏi :
- nó lại gây sự đánh nhau sao?
- không có ạh, bọn kia nó kêu vì Na nó đẹp nên bọn nó bắt ở nhà kho gần SVĐ đó cô
- rồi sao nữa?
- bọn cháu đến cứu, rồi nó bị vậy, bọn cháu xin lỗi - thằng Tuấn nói với giọng sắp khóc
- Các cháu không có lỗi, cảm ơn các cháu đến kịp không thì.... - nói đến đó bà oà khóc lên
Thật ra chúng tôi giấu để bà khỏi phải lo lắng, nhưng chúng tôi hok biết phải làm sao cả. Giờ nếu như con nhóc đó có mệnh hệ gì thì tôi biết làm sao đây? tôi thương nó lắm ! Trời ơi !
- Ê ! tụi mày ! giờ về rồi tối tập trung vào bệnh viện coi tình hình nó sao
- ĐT nó nè
- đưa cho thằng V.A
- ùhm, tối 6h30 ở nhà tao nha - thằng Tuấn lên tiếng
- ok?
Rồi tôi với thằng Tuấn quay qua thằng V.A động viên nó :
- mày đừng lo, chị mày không sao đâu
- tao sợ
- thôi mà, đừng lo, chị mày là D sắt đá của tụi mình mà
- tối đến sớm
Nói rồi nó đi với dạng thất thểu vào chổ ba mẹ nó, thật sự con nhóc đó nó đã thuần hoá đc thằng V.A. Tôi thấy buồn cũng sợ nếu nhóc đó có chuyện gì.....
- Thương con D quá mày ơi - thằng Tuấn thốt lên
- tao cũng thế mày àh - chỉ có đi với thằng Tuấn tôi mới nói thật lòng mình
- Mong ông trời đừng ác với nó
- giờ mới có 4h30, tao chưa muốn về - tôi nói
- đi ăn với tao đi
- ùhm, đi ăn gì?
- ở đâu cũng đc
- nhưng tao hok có tâm trạng
- thôi xuống 81 uống cafe
- đc thôi
2 thằng quay xe lại và xuống 81. Chúng tôi ngồi nói chuyện, tôi nhận ra rằng con D nó quan trọng với thằng Tuấn như thế nào. Cả 2 thằng như 2 thằng điên. Ngồi mặt xị 1 đống dzậy !
Đến tối 6h30, đứa nào cũng có mặt đầy đủ, thế là bọn tôi liền đi xuống bệnh viện. Vừa tới nơi thì thấy thằng V.A đang ngồi buồn ở ngoài ghế đá của bệnh viện :
- Sao ngồi đây?
- con D sao rồi?
- nó tỉnh chưa?
- mày sao vậy?
Bao nhiêu câu hỏi đặt ra mà nó vẫn như người hok hồn vậy. Tôi liền lại hỏi :
- D nó tỉnh chưa? mày nói đi, đừng im lặng làm mọi người sợ
- Bị phù não, yếu tim, mạch đập rất chậm, đang bị hôn mê sâu - nó nói xong, con Thảo nghe thì khóc
- trời ơi - thằng Tin thốt lên
- KHông phải chứ? - thằng Tuấn thì ngồi bệt xuông ghế
- tao hok tin đâu
- đúng đó, con D là D sắt đá mà
- nó phải tĩnh dậy để còn đi chơi với tụi mình nữa
- D ơi cố lên D ơi
Bọn nó đứa nào cũng nói lên lời ! Nhưng riêng tôi nghe thằng V.A nói, tôi hok nói được lời nào nữa ! Tôi như mất hết sức lực, tôi như đang đứng giữa không trung bao la, không biết bờ vực. Tai tôi ù lên ! Bất thần một lúc cả đám chạy vào trong khu hồi sức cấp cứu :
- Giờ mong vào số phận chứ tỉ lệ sống sót của cháu ít lắm
- tôi xin bác sĩ mà, cứu con gái tôi với
- Tôi thấy tội cho cháu quá, vì dễ thương như thế, nhưng sao ra nông nỗi này
- Có thể đây là một giấc ngủ dài
Chúng tôi khựng lại vì những lời nói của bác sĩ với mẹ nhỏ !
- CON ƠI ! - mẹ nó la lên thất thanh rồi té xuống
Có lẽ bà không chịu được cú sock lớn này. Tôi mong ông trời sẽ thương lấy nó, tôi hok muốn nó bị sao !(5)
Đến ngày hôm nay đã là ngày thứ 3 rồi, nó đã hôn mê 3 ngày rồi, chưa tĩnh, tôi cứ sợ nó sẽ ngủ luôn. Ở trường nhiều người đến thăm nó, trong đó có thầy cô, ai cũng lo lắng cho nó, vì hầu như ở trường hok hề biết bệnh của nó. Chợt nhận ra có nhiều người quý mến nó, nhiều người lo lắng cho nó đến vây, tôi thấy tội nhất là cô Mười dạy anh văn và thầy Hiền dạy vật lý của nó. Tôi nghe được một cuộc nói chuyện giữa họ với bs :
- Nó ở trường là một đứa tuy rất im nhưng học giỏi, tham gia đầy đủ các phong trào, nó sống khép kín, nếu như nó có chuyện gì tội nó lắm
- nó có chuyện gì thì ai đi thi môn Anh cho tôi?
- Cả môn lý của tôi nữa
- 2 thầy cô yên tâm, chúng tôi hok dám hứa nhưng chúng tôi sẽ hết lòng.
Hôm nay đã qua ngày thứ 4, hầu như ở trường bây giờ đều nói về con nhóc HQ hết. Đám chúng tôi hok còn vui vẻ nữa, nhất là tôi và thằng Tin, Tuấn, nếu hok vì 3 chúng tôi nó đã không bị sao rồi :
- Tao nhớ khuôn mặt lạnh lùng của chị tao
- còn tao nhớ nụ cười hiếm hoi của nó
- tao lại nhớ ánh mắt của nó
- Tao nhớ hết - tôi bất chợt hét lên
Con Thảo chỉ biết ngồi đó khóc. Nhưng nó mà biết chúng tôi như thế này nó sẽ không yên tâm đâu. Thằng Tuấn vội kêu lên :
- Hôm nay ngày bao nhiêu???
- 7/12
- trời ơi ! tội nó qua
- mà sao?
- 9/12 SN nó
- THẬT HẢ? - Cả đám thốt lên trong kinh ngạc
- Chị tao hok sao mà, chị tao sẽ hok sao - thằng V.A nói rồi sụt sùi
Lúc này không khí lại càng ảm đạm hơn, bây giờ kể cả thằng con trai thì cũng phải khóc thôi ! Tôi tự trách mình làm hại đến con nhóc đó.....Bọn chó Hồng Bàng ! Tôi thề phải trả thù cho nó. Rồi tất cả chúng tôi đi học :
- Bọn bạn của D kìa
- mấy bạn ơi, D tỉnh chưa?
- nó mà bị sao thì uổng lắm
- BIẾN VÀ CÂM - thằng Tuấn hét lên
Cả đám cũng mặt nặng mày nhẹ đi vào trường.
Rồi thời gian nó cũng đã trôi, hôm nay là 9/12, đúng vào chủ nhật. Chúng tôi mong rằng sẽ có phép màu với nó.....Cả bọn chúng tôi lên bệnh viện sớm !
Cả đám chúng tôi ngồi đó, mẹ nó cũng ngồi đó mắt đỏ hoe, người đàn ông kia luôn túc trực bên cạnh họ. Còn riêng V.A thì mặt buồn khỏi nói. Lặng tanh ! Buồn quá, hôm nay là SN nó. Mấy đứa, đứa nào cũng cầm quà lên. Bọn nó cố cười :

- D ơi ! tĩnh dậy đi, bọn tao làm bánh ga tô socola cho mày nè, món mày thích lắm nè

- Con gấu này dễ thương giống mày đó, màu mày thích nè D, màu trắng nè D ơi

- D àh, tao phải tốn tiền lắm, tao phải dành dụm tiền ăn sáng để mua cho mày đôi giày này. Đẹp lắm đó

- Hoa lưu ly nè, hoa mày thích nhất đó, cả đám bọn tao tự làm đó, D ơi tỉnh dậy đi D ơi .

- Sao mày kì vậy hả D, tĩnh dậy đi D

- D ơi dậy đi

- huhu, đừng có làm sao nha D

Cả đám đứa nào cũng cố gắng giữ vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt rồi đứa nào cũng quay về trạng thái buồn như ban đầu mà thôi ! và đã 11h, chúng tôi phải về. Con nhóc HQ vẫn chưa tĩnh nữa. Vừa ra khỏi cổng tự nhiên con Thảo ngồi bệt xuống :

- Con D nó chỉ ngủ thôi mà, sao nó không tĩnh ? tại sao vậy ? - nó vừa nói và lại hỏi tr'c mặt chúng tôi một cách bất thần

- Nó sẽ tĩnh mà, mày đừng nói lung tung - thằng Tuấn nói với giọng buồn

- Tao hok biết đâu, tao phải ở cạnh nó đến khi nó tĩnh

- Như thế thì cả đám chúng ta ở lại,gọi điện về cho ba mẹ, còn hok thì thôi. Vì nó tất cả - thằng Bon lên tiếng

- duyệt luôn ! vào lại - thằng Rin chạy vào trước

Nói rồi cả đám chúng tôi vào lại. Người đàn ông ấy lại nói với chúng tôi :

- Các cháu coi bé Na giùm chú một xíu nhé, chú đưa cô đi ăn, 2 ngày nay cô bơ phờ rồi .

- Dạ, chú với cô cứ đi đi, bọn cháu ở lại đây được rồi

- không ! em phải ở lại với bé, em hok đi đâu hết - Bà nói với giọng uể oải

- Thôi ! cô đi đi, nó tĩnh dậy mà biết cô như vậy thì nó buồn lắm đó .

- Mẹ đi mua quà cho chị nữa chứ, chị tĩnh hok có quà thì chị trách mẹ đó - thằng V.A nói với theo

- vậy cô đi nha các cháu - bà nói rồi đi

- V.A đi ăn luôn con - người đàn ông ấy lại lên tiếng

- Con muốn ở lại với chị và bạn bè, 2 người đi ăn đi, con đói thì con tự đi ăn

Cả đám ở lại, đứa nào cũng hướng về con nhóc đó hết ! Thằng Zin tự đi mua bánh mì cho cả bọn chúng tôi ăn. Đã 2h chiều, nó vẫn chưa tĩnh. Chúng tôi ai cũng lo lắng hết, ai cũng lo sợ hết ! Phải làm sao đây ??? tôi buộc miệng nói với bọn nó :

- Sao nó cứ im lìm thế kia, nhớ nó quá

- Mày tưởng có mình mày àh ?

- Đáng lẽ hôm nay phải là ngày vui của nó chứ đâu phải là ngày buồn như thế này đâu

Chúng tôi đang nói bỗng nhiên có một giọng nói quen thuộc xen vào với vẻ yếu ớt :

- Hôm nay là ngày gì mà buồn chứ ?

Con nhóc đó, chính con nhóc đó ! Phải nó rồi ! Tôi vẫn ngồi bất thần, hok tin vào mắt mình là nó mở mắt và nói. Cả bọn nó chạy lại ôm nó hò reo. Vừa lúc đó mẹ nó cũng vừa về :

- Nó bị sao ? sao mà các cháu bu lại vậy ? - Bà hoảng hốt

- Con có bị sao đâu ? - nó nói

- Con tĩnh rồi hả ? con tĩnh rồi àh ??? trời ơi, may quá, cảm ơn ông trời - mẹ nó nói trong sự xúc động cực mạnh

- Cháu đở chưa ? cháu tỉnh là vui rồi, quà SN của cháu nè - Người đàn ông đó nói

- Cháu đở rồi ạh, ủa mà sao lại là quà SN cháu ? - Nhỏ nói với giọng ngây ngô

- Chị đã hôn mê 5 ngày rồi đó, ai cũng lo lắng hết đó - thằng V.A xen vào

- 5 NGÀY - Nhỏ ngạc nhiên

- mày làm hại cả đám tốn nước mắt nè

- đúng đó, bắt đền đi, haha

- Nhóc lạnh lùng muôn năm, haha

Ai cũng vui mừng vì nó đã tĩnh dậy ! Mọi người cứ tưỡng như hok có tia hy vọng nào nhưng ông trời, vận may đã mĩm cười với nó.Lòng tôi lúc này phải tả như thế nào nhỉ ? phải nói như thế nào nhỉ ? vui quá rồi, tôi chỉ biết đứng nhìn nhỏ mà cười thôi ! Không còn lo lắng nữa, hôm nay có lẽ phải vui xả láng :

- Thế có định bắt đền bọn này hok ? phải làm một bữa SN hoành tráng đó nha

- Mẹ làm thủ tục xuất viện cho con, con phải làm SN

- Nhưng có sao hok con ?? con mới tĩnh

- Ngày vui của chị mà mẹ

- Đúng đó cô, ngày vui của nó mà

- Có phải hôm bữa cô nhận cháu làm con rể mà, mẹ vợ nghe đi mà - thằng Tuấn chạy lại tí tỡn

- Thôi được rồi, có chuyện gì thì phải gọi điện về đấy nhé

- Hura, mẹ muôn năm

Mọi người cười ran, niềm vui trọn vẹn lắm mà, con nhóc HQ đó cười nhiều, cười vui, tôi cũng vui lây. Bác sĩ lúc đó vào nói :

- Nãy giờ tôi nghe hết rồi, mọi người phải làm cho con bé cười nhiều vào nhé

- bọn cháu biết mà

- Quà SN của cháu nè bé gái

- Bác cũng có cho cháu nữa hả ? - Nó càng ngạc nhiên

- Tất nhiên, bệnh nhân đặc biệt mà, ít ai bị phù não mà sống sót cả, cháu may mắn lắm đấy - Bác cười nhân hậu

- mày sướng nhất D nhé - con Thảo chen vào với đôi mắt sưng vù

- Nhưng nhân đây tôi cũng phải nói với Gia đình là có một biểu hiện của căn bệnh khác xuất hiện, chúng tôi đang xem xét, bây giờ xuất viện mà chuẩn bị cho buổi SN nhé - Bác ấy nói tiếp

- BỆNH NỮA SAO ? - Ai cũng há hốc mồm

- Kệ đi, tao phải xuất viện, gạt chuyện buồn qua một bên vì hôm nay là ngày vui của tao mà, kệ tất cả - con nhóc lên tiếng

- Con mẹ cừ lắm - Tuy bà hok giấu nỗi sự lo lắng khi nghe bác sĩ nói nhưng bà vẫn cố gắng cười.

Tôi lại thấy sợ, có thể bệnh này nguy hiễm, tôi mong rằng hok sao.(6)


Bây giờ đã 4h chiều, đứa nào về nhà đứa nấy, tôi cũng phải về nhà để tắm rửa thay đồ. 6h phải có mặt ở nhà con nhóc HQ đó rồi, nó vẫn thế, ngủ lâu vậy rồi mà vẫn hok thay đỗi. Nó vẫn lạnh lùng với tôi, tại sao nó cứ như thế với tôi mãi, chẳng lẽ nó hok biết nó làm tôi buồn lắm hay sao? chờ đợi từng ngày, từng giờ, từng phút, lo lắng cho nó như vậy mà nó hok biết hay sao?....Thôi thì tôi cứ chờ đợi vậy bởi vì như entry of blog của con nhóc đó ghi là :

Yêu một người là chấp nhận bước đi khi người ấy ko cần mình nữa....

Yêu một người là chấp nhận buông tay người ấy ra khi người ấy muốn nắm chặt lấy một bàn tay khác....

Yêu một người là chấp nhận lừa dối người ấy rằng Tình yêu của mình đã chấm dứt để cho người ấy ko phải bận tâm suy nghĩ....

Và yêu một người là chấp nhận thay thế những giọt nước mắt bằng tất cả nụ cười của mình cho dù con tim mình có đau đến bao nhiêu....

Tình yêu.....đến rồi đi...nhanh như một cơn gió....

Vậy mà vẫn đủ để lại trong trái tim con người ta một nỗi đau vô bờ....

____________________________________________

Về phía con nhóc ấy thì.....

Tôi ko nghĩ tôi đã ngủ lâu như thế, đầu mình tôi ê ẩm, như ko muốn lê chân, tôi còn nhớ như in ngày hôm đó, nếu ngày đó thằng Tin và đặc biệt là Trường mà bị sao thì tôi biết làm gì đây ? sao tôi sống thiếu người tôi thương được, tôi muốn giữ khoảng cách, tôi phải lạnh lùng với Trường, bởi lẽ 1 điều.....Tôi phải nhận ra rõ ràng, T có phải là cái bóng của Đỏ hay hok? Lòng tôi đã thực sự quên Đỏ hay chưa ? Bỗng có 1 tn mới :

" sn em roi, anh nghe noi hom bua bon HB khien em trong thuong dung k? nghe em tinh roi anh mung qua, anh k dam vao tham em vi k muon nghe tin xau ve em, xl em gai anh nhieu nhe, anh se xu dep bon HB , sn vui ve em nhe, anh dang di sg, ve anh se den qua cho em sau"

Anh Hùng, người anh kết nghĩa của tôi trong nhóm 7 con quỹ của mấy ãnh, anh thân với tôi nhất, thg tôi lắm, sao ãnh lại biết được nhỉ ? Nhìn lại tôi thấy có 43 tn chưa đọc. Trời ạh. Mở ra toàn là tin nhắn chúc tôi mau tỉnh dậy và chúc mừng SN nữa. Ôi ! hạnh phúc lắm, thích nhất là món quà của thầy cô. Cảm ơn mọi người nhiều.

" Tít....tít "

Lại thêm 1 tn nữa

" d ah, d tinh chua vay? hom nay sn d do, chuc d sn vui ve, do gui qua cho d roi, co le sn nam nay k co hoa luu ly nhu nam ngoai nua, nhung cung chuc d hp nhe "

Của người ấy, chính là đỏ. Tôi nhớ ngày đó, ngày đó chính Đỏ tự mua hoa lưu ly và tự trang trí và mời bạn bè cho tôi . Ngày hôm đó thật là một bất ngờ lớn, 9/12/2006. Tôi nhớ lắm.....Ngày ấy đã xa mất rồi...Bỗng tôi giật mình bởi tiếng đập cửa rầm rầm, có lẽ là đám bạn chó chết đây :

- Ê con kia sao chưa thay đồ ?

- mới ngủ 5 ngày mà lú lẫn hả

- Nhanh nhanh lên con nhóc này

- còn đứng đó nữa

Cả bọn la um sùm. Tôi liền kêu bọn nó chờ tôi để tôi thay đồ và có thể trang điễm thêm 1 chút để lấy lại " phong độ " chứ ^_^! Thay đồ xong tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của bọn nó :

- Tao thấy tội thằng Sáu quá, mấy ngày con D bất tỉnh, nó chạy đôn chạy đáo, vậy mà ....

- ùhm, con D nó cứ lạnh lùng như vậy với thằng Sáu

- chính con D làm thay đỗi thằng Sáu đó

- quên con mi vì con D

- mà nó chia tay với con Mi chưa hiếu ?

- rồi thì phải, chính nó viết luôn đó

- ủa mà thằng Sáu đâu rồi ?

- tao nè - tôi nghe được giọng nói quen thuộc, chắc chắn là thằng Trường

- tụi mày đang nói gì tao đó ? - nó nói tiếp

- sao lên muộn vây ? - con Thảo nói

- đi mua quà, mà chẳng biết mua gì

- bọn tao đang nói về mày với con D đó

- nói nhỏ thôi

- nó lạnh lùng vs mày như vậy chắc mày đau lắm phải hok sáu ?

- đau thì cũng biết làm sao giờ ?

- thôi cố gắng đi

- có lẽ con D nó chưa quên đc ng` ấy

- tao chờ, sẽ chờ, thôi kệ đi, đừng nói nữa, mà nó đâu rồi ?

- nó đang ở trong fòng thay đồ

- uhm

Nghe đến đó, hoá ra trong những ngày tôi đau, nó là người lo lắng nhất, tôi tàn nhẫn quá ư ? tôi vô cảm quá ư ?

Rồi tôi cũng phải ra ngoài. Hôm nay tôi mặc đồ nhìn khác hẳn mọi ngày, hok còn phong cách tomboy hay quậy, nỗi loạn của tôi nữa mà thay vào đó hơi nữ tính một xíu. Váy jean ngắn kết hợp với tất đen dài hok hở da, giày búp bê, áo sơ mi kiểu dài tay màu trắng và áo khoác gi-lê màu kem. Nhìn rất dễ thương đoá nha ( cái này là tự khen ). Đứa nào nó cũng nhìn và trầm trồ :

- Có phải " D đẹp dzai " nhà ta hok dzị ?

- có phải angle hok đoá ?

- đẹp nhỉ ?

- bữa nay ăn mặc khác wá nhỉ ?

- chị tao mà, khỏi phải bàn đi - thằng nhóc V.A lanh chanh xen vào.

Tôi chú ý, ai cũng nói nhưng chỉ có thằng Trưòng là ngồi im, nó hok nói, chỉ nhìn tôi cười, một nụ cười buồn, tôi vẫn nhìn ánh mắt lạnh lùng đó với nó. Khuôn mặt buồn của nó ! Tôi thương nó thực sự, nhưng tôi cần thời gian để xác định lại tình cảm của mình.

- chứ giờ định đi đâu ?

- tao lên kế hoạch hết rồi, bây giờ là 6h30, đi ăn ở Hoàng Anh, 7h30 lên 29 nhậu nhẹt, hát hò, sau đó lên bar Los chơi. Nhưng tình hình là " money " của bọn tao sạch sẽ rồi. Sr mày nha - con Thảo nói

- Tiền bạc, đã là SN tao thì tao phải đãi chứ - tôi lên tiếng

- Vậy thì giờ lên đường chứ - thằng Thành nói

- okie, ai chở ai ?

- bọn tao phải đến rước bồ đã, tụi mày xuống Hoàng Anh trc' đi nha - mấy thằng con trai trong đám nói

- V.A ! em đi chung xe với Trường nhé, còn chị chở Oanh cho - tôi nói với V.A

Nói rồi chúng tôi xuống Hoàng Anh. Lúc này chỉ có 4 người, tôi, V.A, Oanh và Trường. Con Dạ Thảo thì đi chở bồ nó...Xong hok biết sao V.A với Oanh tự dưng chuồn ra ngoài, làm bên trong chỉ còn tôi và thằng Trường.Cả 2 đều giữ im lặng, nhưng rồi người nói chuyện trc' là nó :

- mấy ngày ở bv, ai cũng lo lắng cho D hết đó

- cảm ơn, tôi hok cần

- tại sao D cứ lạnh lùng với T như vậy ? T làm gì sai sao ?

Bỗng dưng nó nói cái đó khiến tôi khựng lại, lòng đau nhói, tôi phải trả lời sao đây ? Tôi hok biết đâu, tôi liền nói :

- tính tôi là như vậy rồi

- đối với mọi người D khác chứ hok giống T , D cho T một lý do đi - nó cứ gặng hỏi

- tôi cần thời gian, tôi chỉ nói thế thôi

- nhưng D làm vậy T buồn lắm

- T buồn thì tôi vui chắc ? - tôi lỡ buộc miệng nói như vậy .

- Ý D là sao ?

- àh hok có gì

Vừa lúc đó cả đám chạy vào. Bọn nó hok biết chuyện gì xảy ra, tôi với thằng Trường cúi mặt xuống. Nhưng rồi con Thảo gở tháo tình thế :

- Đồ ăn vào rồi, nhào vô thôi, hôm nay ăn bánh mì đau hết răng nè

- Đúng đó, ăn để lấy sức chiến đấu tiếp chứ

- nhào dzô

" hey...hey...youyou...girlfriends " chuông điện thoại làm cả đám giật mình. Tôi còn giật mình hơn khi biết đó là số của bọn Hồng Bàng. Cả đám nói tôi bật loa lớn nghe :

- alo, ****** chó kia

- gì ? - tôi trả lời

- tao hok ngờ mày lợi hại như thế, tha cho bọn tao đi

- tha gì ?

- bọn tao biết bọn tao làm mày bất tĩnh, mày nói anh mày tha cho bọn tao đi

- anh nào ?

- mấy thằng anh của mày chứ ai ?

- haha, hay wá, chết mẹ tụi mày đi chứ - tôi cười lớn

- bọn tao biết sai rồi, mày tha cho bọn tao đi mà, tao xin mày

- con này đ' nghe, đ' bik, chết mẹ tụi mày đi

Nói rồi tôi cúp máy cái rụp,vì tôi hok có lòng thương người đâu ! Cả đám nó ngạc nhiên hỏi tôi :

- Anh nào dzậy ?

- có phải nhóm vip 7 con quỷ mà mày nói hok?

- ở sg mà sao xử đc bọn nó ?

Mấy đứa nó cứ nhào vô hỏi, hỏi lấy hỏi để, chính tôi cũng chẳng biết vì sao bọn nó bị xử đẹp như vậy nữa. Tôi liền rút điện thoại ra gọi cho anh Jõ, ông anh giang hồ nhất nhóm :

" alo, nhóc iu của anh hả ? SN dzui hok em ? "

- bọn anh xử bọn Hồng Bàng àh ? đang ở sg sao xử ?

- anh nhờ bạn anh, nhờ bọn thằng Bi lớn đoá em, bọn nó dư sức, bữa nào anh về anh vờn bọn nó 1 bữa nữa

- nhưng ai nói cho anh biết mà anh xử bọn nó ?

- em gái bọn anh mà bọn anh hok biết thì ai biết ?

- cảm ơn mấy ông quỷ, quà em đâu? SN em màh hok dzề àh ?

- sr nhóc iu, bữa sau bọn anh dzề đền cho nha. Đang đi chơi hả ?

- dzạ, em đang đi chơi với bạn, thôi phắn đi anh, hehe

- ùhm bb nhóc iu

Rồi tôi cúp máy. Bọn kia nó hiểu ra chuyện, đứa nào cũng vui vì bọn Hồng Bàng bị xử. Riêng tôi sẽ phải xử bọn nó 1 lần nữa. Làm tôi ra như thế này tôi hok để yên đâu. Một lúc sau ăn xong thì cả đám chúng tôi thẳng tiến lên 29, thằng V.A đi chung với thằng Bon, con Oanh thì đi với con Dạ Thảo vì bồ nó hok đi. Chỉ tôi và thằng Trường mỗi đứa một xe. Bọn nó đua nhau chạy đi tr'c, toàn xe wave với dream độ nên tôi biết thế nào tôi cũng thua vì tôi đi xe tay ga, thằng Trường hôm nay hok đi sirius mà đi xe tay ga của mẹ nó. Một lúc sau chúng tôi tụt về phía sau. Bỗng tôi nghe

" RẦM "........


Không ! - tôi hét lên

Trường nằm đó, chiếc xe kia bỏ chạy, tôi chạy lại, bất chợt nước mắt rơi. Tôi khóc, đã 1 năm rồi tôi mới khóc vì một người con trai. Tôi ôm thằng Trường vào lòng và nói :

- T đừng bị sao hết, tôi hok muốn T bị sao đâu

- T ơi ! T tỉnh đi, đừng làm tôi sợ

- T mà bị sao thì ...

Tôi chưa kịp nói hết thì :

- Thì sao nè ? T bị choáng 1 chút thôi mà

- thì mấy đứa kia nó kêu tôi là làm T té chứ sao ? - tôi vội bào chữa

Xém nữa là tôi nói thật lòng tôi rồi ! Sao tôi ngốc thế chứ ?

- D khóc àh ? sợ lắm hay sao ?

- tôi đâu khóc ? con gì bay vào mắt đó chứ

- T hok sao đâu, đừng lo, để dắt xe vào tiệm sửa xe rồi tụi mình lên 29, bọn nó đợi đó

Nói rồi Trường dắt xe qua bên đường bên kia nhờ người ta sửa, tôi đưa chìa khoá cho nó chở tôi. Lòng tôi rối bời, ngại kinh khủng luôn đó chứ ^^. Đến 29, vào fòng 2 thì thấy cả đám nó gọi đồ ra hết rồi. Vừa vào thì bọn nó nói :

- Sao 2 tụi mày lâu vậy hả ?

- tâm sự hả ?

- mà sao thằng Trường bẩn thế kia ?

- tao mới bị té xe - thằng T đáp lại bọn nó

- thế có bị sao hok? hả ? có bị sao hok? - tự dưng con Phượng nó quan tâm thái quá, nhưng tôi thừa biết rằng con Phượng nó thích thằng Trường. Tôi liền hỏi :

- Phượng lên đây lâu chưa ?

- Hì ! khách hok mời mà đến ngại ghê - nhỏ đáp lại tôi,

- hok sao đâu, càng đông càng vui mà - tôi lên tiếng.

Một lúc sau, tôi cũng mệt mệt rồi ( nói thẳng ra là tưng tưng ). Để cho bọn nó uống, bây giờ mới có 8h30 àh. Tôi ra phía ngoài fòng w.c ! Tôi đi liễng xiễng, *****ng trúng một người. Tôi vội nói :

- cho tôi xin lỗi, tôi hok cố ý

- dễ thương dzậy ? có bồ chưa ? àh mà hình như chị hai của PVĐ àh ? - thằng nhóc đó hỏi tôi

- sao biết ? - tôi hỏi lại

- Hơn cả lời đồn đại, đẹp thiệt - thằng nhóc đó đưa tay lên mặt tôi. Tôi vội hất tay nó ra và nói :

- hok quen hok biết, tránh ra

- Chắc mai đi học sẽ thú vị đây, haha - nó nói rồi đút tay vào túi quần đi vào phòng số 3...

Nhìn kỹ, thằng nhóc đó cũng hok đẹp mấy, nhưng được n'c da mịn còn trắng hay hok thì tôi hok rõ, vì bị cận với ban đêm mà sao tôi nhìn thấy được. Nó nói " ngày mai đi học sẽ thú vị " là sao ? tôi chưa hề thấy nó ở trường, hay là tôi hok thấy nhỉ ? Đang suy nghĩ miên man thì cả đám kia nó ra lôi tôi vào :

- Con D nó trốn nãy giờ nè

- Phạt nó

- đúng đó, phạt

- bỏ tua ra ngoài đứng

- láo thật

Thế là tôi phải uống, nhiều ơi là nhiều.....

___________________________________________

Về phía thằng Trường thì ...

Tôi thấy con nhóc đó nó tưng tưng rồi, vậy mà vẫn cố uống, cái con nhóc đó thiệt tình. Lúc sau, nó lại gần tôi ngồi, vì chỉ có một mình chổ tôi trống. Đồng hồ bây giờ đã điểm 9h p.m, còn sớm chán. Thời gian nó trôi từ từ, tôi muốn như vậy. Bỗng con nhóc đó nó dựa vào vai tôi ngủ, uống bia nên mặt nó hồng hồng lên nhìn rất đẹp, dễ thương lắm, giống thiên thần vậy. Khi ngủ, mặt nó rất hiền, hok lạnh lùng, hàng lông mi cong vút càng tô điểm thêm khuôn mặt nó. Bỗng nó nói :

- Hôm nay là SN của D

- chứ là cái gì ? - tôi nói

- mà không có người D thương

Tôi thật buồn khi nó nói như vậy. Nhưng tôi vẫn ngồi yên nghe nó nói tiếp :

- Yêu là phải ghen àh ? tại sao người ta hok nghe lời giải thích của D chứ, tại sao chứ ?

- D đừng như vậy nữa

- D muốn có người ta ở đây, muốn lắm mà - nó nói với giọng rồi hét lên...

Bỗng thằng Tuấn kéo nó ra ngoài, tôi ra theo. Bỗng thằng Tuấn tát nó 1 cái và nói :

- mày bình tĩnh lại đi, 10 tháng rồi, gần 11 tháng rồi, gần 1 năm rồi đó, sao mày hok quên đi, quên đi mà !!!!

- tao xin lỗi, tụi mày vào trong đó đi, tao cần một mình.

Rồi thằng Tuấn đi vào và kêu tôi ở lại với nó. Nó ngồi ở chổ cái ghế trong bóng tối, hok ai thấy được nó. Bỗng con nhỏ Phượng nó chạy ra ôm chầm lấy tôi và nói giống như không có sự có mặt của con nhóc HQ ở đây ( mà cũng đúng thôi, nó không nhìn thấy con nhóc HQ là phải )

Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm



ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT)   ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT) Icon_minitimeSun Dec 25, 2011 4:27 am

Về Đầu Trang Go down
 

ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 12 (TT)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 7
» ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 8
» ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 9
» ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 10
» ĐỊNH MỆNH NGHIỆT NGÃ 11

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Linkin park là thân tượng :: •Family Gallery :: Funny-